Aug 26, 2007

Trong lòng có bão

CHẳng có con đường nào chỉ trải tòan hoa hồng
Trong lòng suy sụp và u ám như đang có bão..
Tôi mệt mỏi quá, muốn có một bờ vai để tựa vào, muốn có một ai đó để chia sẻ, để được giúp đỡ. Nhưng đó là ước muốn, hơn ai hết, tôi biết rõ rằng tôi chỉ có một mình, không có ai làm được những việc ấy cho tôi cả. Tôi không muốn bố mẹ phải lo. Bạn bè thì chỉ có thể chia sẻ một phần. Người yêu thì ở quá xa. Thế đấy. Lẽ ra, tôi có thể trở thành một cô gái bình thường, ngày làm đúng 8 tiếng, làm những việc nhẹ nhàng, không cần phải smart, phải tham vọng, phải lao tâm khổ trí như thế này. ...

Nhưng tại sao tôi lại không thể như thế, trong khi tôi vẫn luôn khao khát sự tĩnh lặng, bình yên? Tại sao tôi chọn công việc khó khăn và đầy thách thức này?Đôi khi tôi tự hỏi mình làm như thế, chẳng biết sau này khi lớn tuổi, 10 năm, 20 năm nữa tôi có hối hận? Là sống cuộc đời mình muốn hay cuộc đời yên bình?

Đâu phải con đường nào cũng trải tòan hoa hồng. Tôi chưa phải là người giỏi, càng không phải là người thành công. Tôi chỉ mới đặt những bước chân đầu tiên trên chặng đường tiến tới những điều đó. Có những ngày chán nản, những buổi tối tôi khóc không ra tiếng,tôi muốn chạy trốn,tự hứa rằng mình chỉ ngồi đây hết hôm nay thôi, ngày mai mình sẽ nghỉ việc, sẽ về nhà, sẽ làm những việc vụn vặt con con thôi, sẽ không mệt mỏi căng thẳng thế này nữa, cố gắng lên, chỉ thêm một lần nữa thôi...

Có những lúc ngồi tại bàn làm việc, tự hỏi mình làm tất cả những thứ này vì cái gì đây? Mình có nên bỏ cuộc không,rồi tìm một việc gì đó bình thường thôi cho khỏi nhức đầu, khỏi ghanh đua, mệt mỏi... Tôi thấy cuộc sống quá khó khăn, luôn gửi tới cho tôi những thử thách, bất trắc, và luôn bắt tôi phải gánh chịu 1 mình. Đã có lúc tôi buông xuôi va muốn bỏ cuộc, nhưng rồi vì 1 lý do nào đấy, tôi lại gượng dậy bước tiếp. Qua mỗi nỗi buồn, qua những thất bại và đau đớn, tôi thấy mình trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn, nhưng dĩ nhiên, vẫn không tránh khỏi những lúc như hôm qua

Tôi mong mình thật sự vững vàng. Vì tôi biết, tôi chỉ có thể vững vàng khi tôi dựa vào chính tôi.

No comments:

Post a Comment